.
Xem trang tốt nhất với trình duyệt Google Chrome


Tượng kỳ tiếu lâm


Tượng kỳ tiếu lâm


Đây là những mẩu chuyện vui về cờ do nick sibachao sáng tác, được đăng trên thanglongkydao.com. Hehe đọc thấy vui quá nên chọn đăng trên đây một số bài mà mình thích. Phải công nhận tác giả rất là sáng tạo, có những chuyện không lạ nhưng lại được tác giả vận dụng đưa vào lĩnh vực cờ một cách khéo léo, hài hước !



Có 2 anh bạn mê cờ suốt ngày ra quán chơi. Vì chơi cờ quên ăn quên uống nên một anh lâm bệnh đột tử. Đêm nọ về báo mộng bạn.

- Tui có tin vui & tin buồn. Ông muốn báo tin nào trước ?

- Tin vui đi.

- Tui có gặp Dương Quan Lân. Mỗi ngày ổng sắp lịch đánh với một người. Hôm qua đánh với tui, tui thủ hòa được một ván !

- Vui quá ha ! Thế còn tin buồn ?

- Tui xem lịch của ổng thì thấy tuần tới ổng sẽ đánh với ông đấy !

(Dương Quan Lân là 1 trong những đại cao thủ cờ Tướng của Trung Quốc. Ông mất vào năm 2008)



Lữ quán đang đông khách. Một tay hảo hán bặm trợn buộc ngựa ở ngoài rồi bước vô uống trà.

Lát sau có tiếng la:

- Nó bắt con ngựa của ông kìa !

Hảo hán không nói không rằng phóng chưởng công sát một lữ khách ngồi bên, rồi chạy ra ngoài, nhưng con ngựa của y vẫn không hề hấn gì. Y quay lại uống trà tiếp.

Lát sau lại có tiếng la:

- Nó bắt con ngựa của ông kìa !

Hảo hán lại tung đòn đánh gục một người nữa rồi chạy ra ngoài, nhưng vẫn không thấy ai gần con ngựa.

Lúc này chủ quán mới lại gần một đám người đang chơi cờ, lên tiếng:

- Mẹ kiếp, kéo con ngựa đó về cung cho mau, không nó giết hết cả quán bây giờ !



Cô gái dắt người yêu về nhà ra mắt. Ông bố vốn là tướng về hưu, và cũng là người mê cờ, mới gặp rể tương lai là hỏi ngay:

- Này cậu, con gái tôi quen ai cũng được, nhưng tôi chỉ cần rể của tôi giống tôi ở 2 điều, cậu có biết không ?

- Dạ không, xin bác cho cháu biết ạ ?

- Thứ nhất, phải là quân nhân. Thứ hai, phải yêu cờ Tướng.

- Dạ thưa bác, vậy thì cháu có đủ cả 2 điều kiện đó !

- Ồ, thật không ? Vậy tôi sẽ dùng bàn cờ để hỏi cậu câu này, nếu yêu cờ thật sự thì cậu sẽ trả lời được.

Ông bèn không nói không rằng lấy bàn cờ ra sắp tất cả quân cờ đúng vị trí, rồi lấy 2 quân Tướng bỏ ra ngoài. Sau đó ông bỏ hết các quân còn lại ra khỏi bàn cờ. Rồi ông lẳng lặng nhìn chàng trai chờ đợi.

Chàng trai ngẫm nghĩ một lát rồi như chợt hiểu ra, bèn lấy một quân Sĩ đặt vào một góc cao nhất trên cung. Sau đó chàng lấy một con Pháo cùng một con Tốt đặt gần quân Sĩ đó. Xong chàng hồi hộp nhìn bố người yêu thăm dò kết quả.

Ông tướng mê cờ phá lên cười khà khà và vỗ vai chàng:

- Khá lắm ! Khá lắm ! Vậy mới làm rể nhà ta được chứ !

Nãy giờ cô con gái theo dõi cuộc đối thoại giữa 2 người mà không hiểu gì hết, bèn kéo tay người yêu ra một góc hỏi:

- Anh ơi, bố em với anh nói gì với nhau thế ?

Chàng trai cười đáp:

- Hề hề ! Bố em muốn hỏi anh làm gì trong quân đội ấy mà. Ông ấy bảo ông ấy là thiếu tướng không quân. Còn anh trả lời anh là thượng sĩ pháo binh !



Lớp học hôm nay thầy giảng về cờ Tướng. Cuối giờ thầy muốn các em thư giãn nên ra câu đố:

- Cờ Tướng có liên quan đến nhiều con vật. Đố các em những con vật nào ?

- Cả lớp nhao nhao:

- Con voi, con ngựa ạ !

- Đúng rồi ! Hai con này là hai quân cờ không thể thiếu. Nhưng còn những con nào khác ? Em nào trả lời được thầy cho 10 điểm !

Cả lớp nhìn nhau. Cuối cùng một em đứng dậy:

- Thưa thầy, hổ và rắn ạ !

- Đúng rồi, sao em biết ?

- Dạ, bố em chơi cờ giỏi lắm, có bày cho em hai thế "Tam bộ hổ" và "Lưỡng đầu xà" ạ !

- Giỏi lắm ! Cho em 10 điểm. Thế còn con vật nào nữa không ? Trả lời được thầy cho 2 điểm 10 luôn !

Cả lớp im phăng phắc. Chợt có tiếng reo:

- A, em nhớ ra rồi ! Vịt và chó ạ !

Thầy cau mày nhìn xuống:

- Sao ? Em nào vừa nói cho thầy biết đi !

Cuối lớp một đứa học trò đứng lên:

- Thưa thầy, nhà em có bác hàng xóm hay qua chơi cờ với bố em. Hôm bữa em nghe bác ấy bảo: "Ông đúng là cờ vịt !". Bố em quát lại: "Ông chỉ ăn may ! Có mà chơi với chó !"



Danh thủ nọ vừa thượng đài bảo vệ ngôi đài chủ thành công với chiến thắng thần tốc chỉ trong 15 nước. Sau cuộc cờ, trong lúc chuyện trò rôm rả có người hỏi ông có bao giờ thua nhanh thế không. Ông trả lời:

- Có chứ ! Thua mà chưa hề đi một nước nào ! Và người thắng tôi lại là một chú nhóc 5 tuổi !

Mọi người há hốc mồm kinh ngạc, xúm lại bắt ông kể chuyện lạ. Ông chậm rãi kể:

"Hôm nọ tôi đến nhà anh bạn. Ảnh đánh cờ cũng khá, thường tôi chấp một Mã, nhưng hôm đó khi tôi rủ chơi ảnh lại tủm tỉm cười:

- Tôi không phải đối thủ của ông đâu ! Ông hãy chơi với thằng con tôi đi, nó đánh ngang với tôi mà thắng tôi đó !

Tôi tỏ vẻ không tin nhưng ảnh đã nhanh nhảu gọi con ra. Thằng bé trông rất thông minh lanh lợi. Tôi bảo nó:

- Bây giờ đánh cờ với bác, cháu muốn bác chấp gì nào ?

- Thôi, bác cháu mình đánh đồng, cháu chỉ xin đi trước thôi ! Bác sẽ thua cháu đấy !

Thấy thằng bé tự tin quá tôi cũng phì cười, nhưng thôi, tôi cũng nhận lời chơi với cháu một ván cho vui. Sắp xong bàn cờ, nhóc mới lấy con Tốt đầu của tôi bỏ ra ngoài:

- Bác chấp cháu con Tốt ...

Tôi giãy nảy:

- Mình đã giao là đánh đồng mà !

Nhóc cười:

- Ừ hén, vậy cháu chấp lại bác con Tốt là đồng.

Chưa dứt lời nhóc đã bỏ con Tốt đầu của nó ra ngoài. Rồi tôi chưa kịp phản ứng gì thì nhóc đã chộp con Tướng của nó gõ đánh "chát" vào con Tướng của tôi, miệng reo:

- A ! Con Tướng của bác lộ mặt kìa! Thua rồi nhá !!"



Hai bố con dọn đồ đạc trong nhà. Khệ nệ khiêng cái tủ đặt chỗ mới thì thấy bị vênh một chân. Nhìn quanh không tìm thấy gì để chèn, bố sực nhớ bộ cờ Tướng trên gác bèn bảo con lên lấy một quân cờ xuống dùng đỡ.

Bố ráng gồng mình đỡ cái tủ, miệng thở phì phò. Chờ mãi mới thấy con xuống ... tay không, ngơ ngác hỏi bố:

- Bố ơi, quân đỏ hay quân đen vậy ?!



Xưa có ông vua háo sắc, một ngày đẹp trời đi dạo ngoài vườn bắt gặp tiên nữ giáng trần. Bàng hoàng mê đắm trước nhan sắc tuyệt trần của gái nhà trời, vua bèn sai quân bắt tiên về làm lẽ.

Hoàng thái tử mê gái cũng chẳng kém gì hoàng thượng, thấy vương phi mới của cha quá xinh đẹp bèn đem lòng thầm yêu trộm nhớ. Vua biết chuyện nổi trận lôi đình, hạ lệnh truất ngôi con đày làm thường dân, đưa con thứ lên ngôi.

Hoàng thái hậu nghe tin, phần vì thương con, phần đã sẵn lòng ghen ghét, bèn bày mưu dụ tiên nữ đến giả đò tâm sự, rồi thừa cơ bắt giết luôn.

Nay người ta nói "Phế tử tranh tiên" và "Hậu phản tiên" là từ tích này mà ra !

Hehe vui thôi, đừng tưởng thiệt mà đem giảng giải cho người khác nha mấy bạn :))



Sau ván cờ độ thắng đậm, 3 anh em Xe - Pháo - Mã được bộn tiền. Xe là đại ca nên được quyền chia phần. Ai dè hắn chia đểu, lấy hết cho mình 10 phần, chỉ chia cho Pháo 7 phần và Mã 3 phần. Hai đàn em thắc mắc thì Xe nạt:

- Các cụ chẳng đã dạy "Xe 10 Pháo 7 Mã 3" sao ! Tụi bây dám cãi lời các cụ à ?

Lý của kẻ mạnh nên đàn em chịu không làm gì được. Mã ấm ức bàn với Pháo tìm cách đòi thêm thì Pháo giãy nảy bàn lui. Biết Pháo đã an phận vì dù sao cũng được phần chia không đến nỗi quá ít như mình, Mã bèn im lặng không nói gì nữa.

Cả bọn ghé vào một lữ quán kêu đồ nhắm thịnh soạn ra ăn mừng. Đâu ngờ Mã đã tính trước, âm thầm chuốc rượu Xe Pháo say mèm rồi trói gô lại, gom hết tiền của đàn anh cho vào túi. Xong thủng thẳng ngồi ăn hết cỗ, chỉ chừa lại cho hai anh chén cháo để lót lòng đỡ đói.

Bấy giờ anh Xe nửa tỉnh nửa say mới trợn mắt chỉ vào mặt em Mã, mắng:

- Mày ... sao mày cãi lời các cụ ?

Mã cười khẩy đáp:

- Đâu dám ! Tôi vẫn theo lời các cụ đấy chứ ! Các cụ chẳng bảo: "Xe Pháo húp cháo" sao !

Dứt lời xách túi tiền đi thẳng.



Lão kỳ thủ nọ lúc lâm chung luôn miệng dặn cả nhà làm theo di chúc. Mọi người lấy di chúc lão đã viết sẵn từ lúc nào ra đọc:

Tôi là ..., để lại tài sản gồm 10 bàn cờ Tướng, 20 bộ cờ và hơn 200 sách cờ. Ngoài ra còn số tiền thắng độ để dành là ...

Nếu chẳng may tôi từ trần, xin gom hết tài sản lại mà chia cho 4 đứa con của tôi theo cách sau:

4 đứa bốc thăm đấu vòng tròn, mỗi lượt 1 ván. 2 đứa có số điểm cao nhất sẽ tranh chung kết, đấu 3 ván. Nếu vẫn chưa phân thắng bại, đấu tiếp cờ nhanh theo thể thức knockout. 2 đứa còn lại cũng đấu tranh ba tư với thể thức tương tự.

Cuối cùng chia tài sản theo kết quả: hạng nhất 40%, nhì 30%, ba 20% và bét 10%.

TB: Hai đứa anh trình độ cao hơn nên để công bằng khi đấu với em phải chấp 2 tiên.



Trong bệnh viện tâm thần, ông giám đốc đi qua bãi cỏ thấy 2 bệnh nhân đang ngồi đánh cờ, một anh bị trói tay phải vào ghế. Ông bèn tới gần hỏi sự tình thì anh kia đáp:

- Có gì đâu ! Hắn cao cờ hơn nên chấp tôi đánh một tay. Tôi không chịu, bắt hắn chấp thêm, đánh bằng tay trái.

Ông giám đốc ôm bụng cười rũ rượi:

- Haha ! Anh bị hắn lừa rồi. Đánh thế mà chấp cái gì !

- Sao ông biết ?!

- Hắn thuận tay trái đấy ! Tôi biết thừa !



Tôi có anh bạn trẻ đang say mối duyên đầu với cô bạn gái rất dễ thương, ân tình có vẻ mặn nồng lắm, nên gặp anh lúc nào cũng thấy mặt mày tươi rói. Tôi hỏi thăm thế nào thì anh toét miệng cười: nói theo ngôn ngữ cờ Tướng thì 2 người chẳng khác gì cặp Xe, tức là luôn song hành, người này đi đâu thì người kia đi đó !

Lần sau gặp lại tôi hỏi đến đâu rồi thì anh cười còn vui hơn trước: đôi uyên ương đã thâm tình đến mức như là cặp Sĩ, luôn quấn quít sát bên nhau không bao giờ rời nửa bước.

Bẵng đi một thời gian gặp lại anh thì nét mặt chẳng còn thấy niềm vui đâu nữa. Tôi chột dạ hỏi thì anh rầu rĩ đáp:

- Bây giờ 2 đứa như cặp Tướng vậy !

- Là sao ?

- Không bao giờ nhìn mặt nhau !!!



Khách đến thăm, chủ nhà biết khách mê cờ bèn đãi khách bữa ăn đặc biệt: 1 cái mâm vuông có vẽ hình bàn cờ Tướng, đồ ăn bày lên giao ước làm quân cờ. Chủ khách đánh cờ, bắt được quân nào là lấy món đó bỏ luôn vô miệng nhai, vừa chơi vui vừa được ăn ngon.

Ván cờ chơi một hồi rôm rả, ăn hết nửa bàn thì chủ lớ ngớ đi phải nước sai, con Xe lọt vào bẫy sắp bị ăn mất. Bóp trán nghĩ mãi không ra cách gỡ, chủ mới nảy ra một kế, bèn quay vào gọi vợ từ trong nhà ra, chỉ vào con Xe nói ra vẻ trách cứ:

- Bà nấu thế nào mà miếng thịt này sống thế, ăn vào đau bụng chết !





0 nhận xét :

*** ĐĂNG MỘT NHẬN XÉT ***

Xin vui lòng để lại tên của bạn khi đăng nhận xét,
để chủ blog này có thể trả lời bạn khi cần.

Mạng đang chậm, chờ chút nha hehe ...